“Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân” là câu nói nổi tiếng đã được lưu truyền từ xưa đến nay. Vậy câu nói này của ai? Có ý nghĩa như thế nào? Cùng https://www.thepoetmagazine.org/ tìm hiểu rõ hơn thông qua bài viết dưới đây.
Câu nói “Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân” là của ai?
Câu nói “Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân” là của Các Mác – nhà triết học và kinh tế học người Đức, xuất hiện trong tác phẩm “Phê bình triết học pháp quyền của Hegel” (1843). Khi Mác viết tác phẩm này, ông đang phê phán triết học của Hegel, vốn coi tôn giáo là một hình thức ý thức cao.
Câu nói tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân là của ai?
Ý nghĩa của câu nói “Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân”
Các Mác cho rằng tôn giáo có thể đóng vai trò tích cực trong một số giai đoạn lịch sử, song tôn giáo cũng chứa nhiều tiêu cực. Nó xoa dịu con người bằng ảo tưởng, không giải quyết được bất công xã hội. Một số tín ngưỡng còn khuyên người ta sống nhẫn nhục, chấp nhận, kìm hãm tình cảm và tự do dưới mây đen của Thượng Đế.
Tuy nhiên, tín ngưỡng và tôn giáo đã giúp bù đắp những hẫng hụt trong cuộc sống, nỗi trống vắng trong tâm hồn của tín hữu. Họ cảm thấy được an ủi, vỗ về và xoa dịu những lúc sa cơ lỡ vận hay bệnh tật.
Thực hành tín ngưỡng giúp nhiều người cảm thấy hạnh phúc, có niềm tin vào cuộc sống, tạo sự gắn kết trong cộng đồng để mọi người chia sẻ và hỗ trợ lẫn nhau.
Lời kết
Tôn giáo được ví như “trái tim của thế giới không có trái tim”, “tinh thần của những điều kiện xã hội không có tinh thần”. Chính vì vậy, câu nói “Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân” của Các Mác cần được xem xét trong những hoàn cảnh khác nhau.
Categories: Câu nói, STT
Source: truongcaobaquat.edu.vn